Sám Pháp Từ Bi Đạo Tràng (Lương Hoàng Sám)

Chương 1 - Quy Y Tam Bảo



Hôm nay Đại chúng đồng nghiệp trong Đạo tràng, mọi người đều nên sanh tâm giác ngộ: biết đời là vô thường, thân không sống lâu, trẻ mạnh rồi phải già yếu, chớ ỷ hình dung tốt đẹp mà không tự giữ gìn tịnh hạnh.

Vạn vật cũng vô thường, thảy đều tiêu diệt. Trên trời dưới đất, không có vật gì tồn tại mãi mãi. Lúc còn trẻ, nhan sắc tốt đẹp, da thịt mịn màng, thơm tho trong sạch. Nhưng thân này cũng vô thường. Người sống có hợp có tan. Sanh già bệnh chết không hẹn mà đến, ai sẽ trừ khử khổ ấy cho ta. Tai họa thình lình đưa đến, biết đâu mà tránh, không thể thoát được. Sang hèn giàu nghèo, thảy đều nhân vậy mà chết. Chết rồi thân thể sình thối không chịu nổi. Vậy luyến tiếc thân này nào có ích gì. Nếu không lo tu nghiệp lành thù thắng thì do đâu mà thoát ly sanh tử.

Đệ tử chúng con tự nghĩ rằng: Hình tợ sương mai, mạng như nắng chiều, đời sống mong manh, chưa biết chết lúc nào. Lại thêm nghèo thiếu, không có phước đức đáng xưng, không có trí tuệ sáng suốt, không có hiểu biết như Đại nhân Thần Thánh, lời nói không tốt đẹp, không trung hòa, nhân nghĩa, hạnh kiểm tiến thối không có lễ độ, tôn ty. Nếu lầm lập chí như vậy, càng thêm mệt nhọc cho sự tu hành.

Ngưỡng mong đại chúng sanh lòng hổ thẹn, sợ hãi. Pháp hội này lập có kỳ hạn, nếu không lo sám hối sau luyến tiếc, hối hận cũng không thể được.

Từ nay trở đi, nguyện phải nỗ lực, sớm tối chuyên tâm, phụng sự cúng dường càng thêm tinh tấn. Chỉ có việc ấy là khoan khoái, cần làm hân hết.

Ngưỡng mong đại chúng đồng nghiệp trong đạo tràng, nên phải ân cần, thận trọng, phát tâm dõng mãnh, tâm không buông lung, tâm an trú, tâm quảng đại, tâm thù thắng, tâm đại từ bi, tâm lạc thiện, tâm hoan hỷ, tâm báo ân, tâm tế độ, tâm giữ gìn hết thảy chúng sanh, tâm cứu hộ hết thảy chúng sanh, tâm đồng tâm Bồ-tát, tâm đồng tâm chư Phật. Nhất tâm nhất ý, chí thành đảnh lễ Tam Bảo.

Nguyện xin thay thế Niết-bàn, đế chúa, thổ địa, nhân dân, thế cho cha mẹ, Sư trưởng, thượng trung hạ tọa, Thiện ác tri thức, chư Thiên, chư Tiên, hộ thế Tứ Vương, chủ thiện phạt ác, thủ hộ trì chú, ngũ phương Long Vương, Long Thần bát bộ, và hết thảy chúng sanh vô cùng vô tận trong mười phương, có tâm linh, có thần thức, hoặc ở dưới nước, hoặc ở trên khô, hoặc ở giữa hư không. Nguyện thế cho hết thảy chúng sanh ấy mà:

Quy y mười phương tận hư không giới hết thảy chư Phật.

Quy y mười phương tận hư không giới hết thảy Tôn pháp.

Quy y mười phương tận hư không giới hết thảy Hiền Thánh Tăng.

Ngày nay đại chúng đồng nghiệp trong đạo tràng nên biết vì cớ gì mà phải quy y Tam Bảo.

Vì các Đức Phật, các vị Bồ-tát, có lòng đại từ vô lượng độ thoát thế gian, có lòng đại bi vô lượng, an ủy thế gian, thương hết thảy chúng sanh như con đỏ.

Lòng đại từ đại bi ấy thường không biết mỏi mệt, hằng cầu việc lành lợi ích cho tất cả. Thề dập tắt lửa tham sân si cho tất cả, giáo hóa khiến cho tất cả đều được quả vô thượng Bồ-đề. Nếu chúng sanh không chứng quả Bồ-đề, Phật thề không thành Chánh giác. Vì duyên cớ ấy nên đại chúng cần phải quy y Tam Bảo.

Vả lại các Đức Phật thương xót chúng sanh quá hơn cha mẹ thương con.

Trong Kinh dạy rằng: Cha mẹ thương con chỉ một đời. Phật thương chúng sanh tâm không cùng tận. Lại nữa, cha mẹ thấy con vong ân bội nghĩa thì sanh lòng giận hờn, tình thương giảm xuống. Phật và Bồ-tát thương chúng sanh, lòng không như vậy. Thấy chúng sanh bội nghịch, lòng thương của Phật và Bồ-tát càng tăng lên mãi.

Các Ngài còn vào trong địa ngục Hỏa luân, địa ngục Vô gián mà chịu vô lượng khổ thế cho chúng sanh.

Vì thế nên biết rằng chư Phật và Bồ-tát thương xót chúng sanh hơn cha mẹ thương con. Vậy mà chúng sanh vì vô minh che lấp trí huệ, phiền não che lấp tâm tánh, đối với Phật và Bồ-tát không biết quay đầu lại mà quy y, không biết ngưỡng mộ. Thuyết pháp giáo hóa, chúng sanh cũng không tin, không chịu, mà còn thô lỗ, phỉ báng, chưa từng phát tâm niệm ân Phật.

Vì chúng sanh không tin nên đọa vào đường ác: địa ngục, ngạ quỷ, súc sanh; khắp trong ba đường ác ấy, chịu vô lượng khổ.

Tội hết được ra, tạm sanh làm người, tai mắt không đủ, thân thể xấu xa, không tu thiền định, không tu trí huệ.

Chúng sanh có những quả báo chướng ngại như vậy là do không có lòng tin.

Ngày nay đại chúng đồng nghiệp trong đạo tràng biết tội không tin nặng hơn các tội, khiến người tu hành lâu không thấy Phật.

Hôm nay đại chúng tự phải cùng nhau khẳng khái tu hành, chiết ý tỏa tình, sanh tâm tăng thượng, khởi lòng hổ thẹn, cúi đầu cầu xin sám hối tội cũ. Nghiệp lụy hết rồi, trong ngoài thanh tịnh, sau mới vận tâm quay về đức tín, phát lòng tin tưởng Tam Bảo. Nếu không khởi tâm như vậy, vận tưởng như vậy, sợ lòng tin phải cách tuyệt, chướng ngại khó thông. Một khi đã mất nẻo xu hướng, thì mờ mịt không biết về đâu! Vậy thì chúng con không thể không tin mà phải đầu thành đảnh lễ quy y Tam Bảo, không dám nghi ngờ.

Đệ tử chúng con nay nhờ sức từ bi của chư Phật, chư đại Bồ-tát mới mong hiểu biết, rất lấy làm hổ thẹn. Những tội đã làm nguyện xin trừ diệt. Những tội chưa làm không dám làm nữa.

Từ nay trở đi, cho đến ngày thành Phật, khởi lòng tin kiên cố, không dám thối lui.

Xả thân này hoặc sanh vào địa ngục, hoặc sanh vào ngạ quỷ, hoặc sanh vào súc sanh, hoặc sanh làm người, hoặc sanh làm trời, ở trong ba cõi, hoặc thọ nam thân, hoặc thọ nữ thân, hoặc thọ phi nam phi nữ thân v.v…, hoặc lớn hoặc nhỏ, hoặc lên hoặc xuống, chịu đủ khổ não, không thể chịu nổi, chúng con xin thề: Không vì khổ ấy mà thối mất lòng tin ngày nay.

Thà chịu bao nhiêu khổ lụy trong muôn ngàn ức kiếp, chúng con xin thề: Không vì khổ mà thối mất lòng tin hôm nay.

Nguyện xin chư Phật, chư đại Bồ-tát, đồng gia tâm cứu hộ, đồng gia tâm nhiếp thọ, khiến đệ tử chúng con tín tâm được kiên cố, đồng như tâm của chư Phật, đồng như nguyện của chư Phật, tà ma ngoại đạo không thể phá hoại tín tâm của chúng con.

Chúng con cùng nhau chí tâm, một lòng tha thiết, đầu thành đảnh lễ, quy y mười phương tận hư không giới hết thảy chư Phật.

Quy y mười phương tận hư không giới, hết thảy Tôn Pháp.

Quy y mười phương tận hư không giới hết thảy Hiền Thánh Tăng.

Ngày nay đại chúng đồng nghiệp trong đạo tràng hãy lắng lòng mà nghe.

Than ôi! Cõi Trời, cõi người đều huyễn hoặc, thế giới là giả dối.

Do vì huyễn hoặc, không chân thật, nên kết quả cũng không chân thật. Giả dối mong manh nên biến hóa vô cùng.

Kết quả không chân, sở dĩ phải chìm đắm mãi trong vòng sanh tử. Biến hóa không cùng, sở dĩ phải trôi lăn hoài trong biển ái khổ đau. Thấy chúng sanh đau khổ như vậy, Phật rất thương xót.

Kinh Bi Hoa dạy rằng: “Các vị Bồ-tát thành Phật đều có bổn nguyện.”

Đức Thích Tôn không hiện thân sống ở đời lâu dài, thọ mạng Ngài ngắn ngủi là vì thương chúng sanh ở cõi này, sống yểu uổng trong nháy mắt rồi chết, như biến hóa, chìm mãi trong biển khổ không ra được. Vì thế nên Phật ở cõi này cứu chúng sanh tệ ác, phải tạm dùng lời cứng rắn, khổ khắc, thiết tha mà dạy bảo.

Ngài ở trong biển khổ, cứu độ chúng sanh, chưa từng khi nào không lưu tâm đến sự hoằng hóa, tế độ, lợi ích cho chúng sanh, bằng cách ứng dụng thiện pháp làm phương tiện.

Sở dĩ Kinh Tam muội dạy rằng: “Tâm chư Phật là tâm đại từ bi; chỗ tâm từ bi của Phật soi đến là chỗ chúng sanh đau khổ”.

Phật thấy chúng sanh chịu khổ não như tên bắn vào lòng Phật, như phá tròng mắt Phật. Thấy rồi thương xót, tâm không tạm yên. Cho nên Phật muốn diệt khổ ngay cho chúng sanh được an vui.

Lại nữa, trí huệ của chư Phật là trí huệ bình đẳng, nên Phật hóa độ chúng sanh cũng bình đẳng. Như đức Thích Tôn ai cũng xưng Ngài là Đấng Bình Đẳng. Ngài dõng mãnh, chịu khổ độ thoát chúng sanh, cho nên biết ân đức Bổn Sư rất nặng.

Ngài hay ở trong khổ não thuyết pháp, lợi ích cho hết thảy chúng sanh. Ngày nay chúng sanh không được giải thoát là vì trước kia không nghe được âm thanh vi diệu của Phật thuyết pháp, về sau không thấy được Phật Niết-bàn. Chúng sanh vì nghiệp chướng ngăn che nên xa cách lòng thương của Phật.

Bây giờ chúng con hãy cùng nhau sanh tâm thương tiếc. Vì thương tiếc nên thiện tâm nồng hậu, ở trong đau khổ chúng con nhớ ân chư Phật, kêu cầu thảm thiết, áo não khóc lóc, chí thành đảnh lễ, năm vóc sát đất, nguyện vì Quốc Vương và quyến thuộc của Quốc Vương, thổ địa, nhân dân, phụ mẫu, Sư trưởng, tín thí đàn việt, Thiện ác tri thức, chư Thiên, chư Tiên, thông minh chánh trực, thiên địa hư không, hộ thế Tứ Vương, chủ thiện phạt ác, thủ hộ trì chú, ngũ phương Long Vương, Long Thần bát bộ, cùng khắp hết thảy chúng sanh vô cùng vô tận trong mười phương mà:

Quy y mười phương tận hư không giới hết thảy chư Phật.

Quy y mười phương tận hư không giới hết thảy Tôn pháp.

Quy y mười phương tận hư không giới hết thảy Hiền Thánh Tăng.

Chư Phật Đại Thánh Tôn,
Thấu rõ hết thảy pháp,
Đạo sư của Trời người
Cho nên nguyện quy y.
Tôn Pháp tánh thường trú,
Thanh tịnh tu-đa-la
Hay trừ bệnh thân tâm,
Cho nên nguyện quy y.
Đại địa chư Bồ-tát
Vô trước tứ Sa-môn
Hay cứu hết thảy khổ
Cho nên nguyện quy y.
Tam Bảo cứu thế gian
Vì sáu đường chúng sanh,
Con nay xin đảnh lễ,
Quy y thế tất cả.
Từ bi che hết thảy
Khiến đồng được an vui.
Thương xót cả muôn loài
Chúng con đồng quy y.

Nguyện xin hết thảy mười phương Tam Bảo đem từ bi lực, bổn thệ nguyện lực, bất tư nghì lực, vô lượng tự tại lực, độ thoát chúng sanh lực, phò hộ chúng sanh lực, an ủy chúng sanh lực. Đem những năng lực ấy khiến các chúng sanh đều giác ngộ, chúng con ngày nay vì các chúng sanh ấy mà quy y Tam Bảo.

Chúng con xin nhờ công đức này có năng lực khiến các chúng sanh ấy đều được mãn nguyện.

Nếu các chúng sanh ấy hoặc ở trong loài Trời, loài tiên thì được hết nghiệp hữu lậu.

Nếu các chúng sanh ấy ở trong loài A-tu-la thì khiến họ xả bỏ tánh kiêu mạn.

Nếu các chúng sanh ấy ở trong loài người thì khiến cho hết khổ đau.

Nếu các chúng sanh ấy ở trong các loài địa ngục, ngạ quỷ, súc sanh thì khiến cho liền được giải thoát.

Lại nữa, ngày nay người nào nghe được danh hiệu của Tam Bảo, và người không nghe được, cũng đều nhờ được thần lực của Phật mà được giải thoát, hoàn toàn thành tựu Vô thượng Bồ-đề, đồng với các đại Bồ-tát, thành bậc Chánh giác.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.