Phổ Đà Sơn Dị Truyện

69. Bành Khâm Sai Ỷ Thế Lăng Nhục, Trụ Trì Đòi Nhân Chứng Bắt Quả Tang Mới Chịu



Bành đại nhân đang để ý theo dõi đạo Phật, thì thấy ngay một nhà sư xách thịt về chùa, đúng là “lạy ông tôi ở bụi này!” chẳng cần phải đi tìm đâu xa nữa. Trong lòng thầm nghĩ: bọn sư phá giới các ngươi thật là “đường lên thiên giới chẳng chịu đi, cửa địa ngục đóng mà cứ lao đầu vào!”, nhân dịp này ta sẽ có lý do xóa sổ hết bọn sư phá giới của cả núi”. Do đó ông lén theo gót mấy nhà sư xem họ đi vào bếp nào, định nắm chắc chắn nhân chứng rồi sẽ đến sư trụ trì, đến “tính sổ nợ”. Ông đứng từ xa chăm chú theo dõi, trông rõ mồn một, nhà sư vừa rồi đang rửa thịt, thái thịt, dóm bếp. Ông đợi lúc bỏ thịt vào nồi rồi mới hí hửng đến phòng Phương trượng. Phương trượng thấy có Bành đại nhân đến bèn niềm nở mời ngồi, pha trà thỉnh khách. Bành đại nhân nóng ruột, sợ nhà sư dưới bếp ăn hết thịt thì mất chứng cớ, không bắt được quả tang, cho nên không muốn nói chuyện khách sáo nữa, mà đi thẳng ngay vào vấn đề:

– Thầy chùa này! Chùa của thầy có bao nhiêu sư, họ có phải là những người giữ đúng giới luật của nhà Phật hay không?

– Chùa của bần tăng có hơn hai ngàn người xuất gia, trong chùa không có đàn bà con gái, và cũng không bao giờ ăn mặn, chỉ ăn chay, người nào cũng giữ rất đúng thanh quy giới luật.

– Hừ! Thầy quá tự khoe khoang đấy! Vừa rồi chính tôi còn trông thấy người của thầy nấu thịt lợn ăn đấy!

Thầy trụ trì nghe xong câu đó bèn cướp lời nói ngay:

– Xin đại nhân chớ nói đùa, trong núi chúng tôi tuyệt đối không có truyện đó!

Bành đại nhân nói:

– Đừng nói gì cả núi, riêng ở ngay chùa này đã có truyện đó, chính mắt tôi trông thấy!

– Đại nhân nói vậy, tôi không thể thừa nhận là có việc đó. Sư trong chùa chúng tôi giữ rất nghiêm giới luật, xin đại nhân chớ dùa chúng tôi.

Bành đại nhân thấy thầy trụ trì cứ khăng khăng không nhận có truyện đó, trong lòng càng bực tức, lớn tiếng mắng nhiếc:

– Các người toàn là một lũ sư láo lếu, bênh nhau, cùng một giuộc cả, chính tôi trông thấy rõ ràng, thầy còn cố cãi, bọn sư phá giới các người phải đem chém đầu hết.

Thầy trụ trì thấy Bành đại nhân bực tức, bản thân thầy cũng không biết đúng có truyện ấy, nên cũng không biết nói sao, đành cứ phải nói mạnh:

– Đại nhân nói oan cho người tốt, tôi không thể chấp nhận được, nếu quả thực có chứng cớ, thì lúc đó tùy ngài xử phạt!

Bành đại nhân nói:

– Được, thầy cùng đi với tôi, tôi sẽ cho thầy thấy chứng cớ, đúng sự thật thì tôi sẽ giết hết các sư trong cả núi.

Thật là thương cho thầy trụ xứ già, tay chân run lẩy bẩy lật đật chạy theo Bành đại nhân. Trong bụng cứ lẩm bẩm khấn danh hiệu Bồ tát đại sĩ, khẩn cầu Bồ tát phát tâm từ bi, nếu quả thật có truyện không may đó xảy ra thì mong ngài phù hộ độ trì, để sư tăng cả núi khỏi bị tai ách.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.