Phổ Đà Sơn Dị Truyện

32. Ba Bà Thành Tâm Lễ Phạm Âm, Mỗi Bà Sở Kiến Lại Khác Hẳn



Cư sĩ Mạc Chính Hy nói: “Tôi cũng đã từng tham gia pháp hội niệm Phật ở lầu Quán Âm một năm nay, quen biết khá nhiều Phật tử, trong đó một bà người Cao Châu, tỉnh Quảng Đông, bà ta họ Mạc cùng họ với tôi, theo tuổi tác có thể nói đó là bà chị tôi. Bà đã từng nói với tôi rằng: “Trước đây hai năm, bởi vì hoàn cảnh khó khăn, chồng bị thất nghiệp, con gái đòi đi học, đành phải vay nợ để ứng phó, nhưng mãi sau không trả nợ được, hàng ngày bà đến miếu Quán Âm, cầu Bồ tát đại từ bi phù hộ cho bà được trúng thưởng xổ số, quả nhiên bà trúng được hơn tám ngàn đồng. Thế là trả hết được nợ cũ, học phí của con gái không phải lo lắng nữa. Để cảm tạ ơn sâu của Bồ tát, đi đến đâu bà cũng kể truyện này. Một hôm thế nào lại gặp cô em gái thứ hai của thầy lang họ Phó, cô kể cho bà nghe được thấy Quán Thế Âm Bồ tát thị hiện ở núi Phổ Đà, bà rất muốn đi một chuyến nhưng số tiền còn lại chẳng được là bao, bà hàng ngày lại đi lễ khấn cầu Quán Thế Âm Bồ tát, nào ngờ lại trúng thưởng lần nữa. Thế là bà quyết định đáp thuyền từ Quảng Châu đến Thượng Hải, ở Thượng Hải bà lại tìm thấy hai người họ hàng cũng muốn cùng đi Phổ Đà. Ba người đến Phổ Đà, xưng niệm Thánh hiệu Quán Âm ở trước cửa động Phạm Âm, niệm đến sáu tiếng đồng hồ liền mà chẳng thấy gì, nếu như lòng tin không vững vàng thì có lẽ phải bỏ về ngay như người đi tìm vàng đã vào được kho vàng rồi mà phải về tay không vậy. Họ tuy là giới nữ lưu nhưng đã phát nguyện, nếu không được thấy Bồ tát thì quyết định không chịu trở về. Khoảng chừng vào lúc bốn giờ chiều, ở cửa động Phạm Âm, như mở tấm màn trên sân khấu, đức Bồ tát Quán Âm bỗng hiện ra với sắc tướng trang nghiêm cao lớn, hào quang rực rỡ, kể ra cũng lạ, người đứng bên cạnh bà kể rằng chỉ trông thấy một bà, có cô hầu gái bê ra một chiếc ghế cho bà ngồi, và tiếp đó bưng đến cho bà một cốc nước trà. Còn bà bên phải thì lại kể rằng, bà chỉ thấy một tấm bài vị thờ thần, sau đó thấy con chó con chạy đi chạy lại.

Họ lại nghe thấy nói rằng, trong tháp Phật có xá lợi tỏa sáng, do đó đến tám giờ tối hôm đó, các bà vừa đi vừa niệm Phật, cho đến tận canh tư bỗng nhiên thấy trên đỉnh tháp có đóm sáng như ánh sao. Đốm sáng cứ lớn dần, chiếu sáng cả ngôi tháp, ánh sáng tỏa khắp mặt đất xung quanh tháp, lúc này thấy các Sư Tăng ở sơn môn đều tỉnh dậy, tụng kinh niệm Phật, cho đến khi ánh hào quang của Phật chiếu khắp sơn môn, rồi ánh sáng lại thu nhỏ dần chỉ còn một đốm nhỏ trên đỉnh tháp, lúc này vừa hừng sáng. Ba bà vất vả cả một ngày đêm, đến đây cũng có thể nói là họ đã được đền công xứng đáng. Ngay hôm sau họ mới đi du sơn ngoạn thủy, điều không bao giờ quên được đó là nơi đức Quán Âm thị hiện. Họ muốn đến xem lại chỗ đó một lần nữa cho rõ ràng, họ bèn trèo lên một tảng đá ở cửa động Phạm Âm, ngắm nhìn kỹ lưỡng, thấy chỗ Quán Âm thị hiện chẳng có gì lạ, chỉ là một tảng đá lớn, trên tảng đá có ba kẽ nứt, mọc vài cây nhỏ và đám cỏ xanh đong đưa trước gió. Họ nhận thấy uy thần của Bồ tát thật không thể tưởng tượng. Rõ ràng chỉ là một tảng đá lớn mà sao lại thị hiện thành Quán Âm Bồ tát sắc tướng trang nghiêm hiếm thấy trên đời này được!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.