Phổ Đà Sơn Dị Truyện

56. Gặp Bà Lang Bán Thuốc Bên Đường, Nhọt Ác Tính Ba Ngày Chữa Khỏi



Cư sĩ Viên Tĩnh kể rằng: “Bà chị ruột tôi tên là Xương Hòa, đã quy y Tam Bảo dưới pháp tọa của Pháp sư Đế Nhàn, bà thường xuyên tụng chú Đại Bi. Mùa Đông năm Dân Quốc thứ 15, trên ngón tay bỗng hiện một cái nhọt ác tính, thịt cứ sùi ra như thịt ốc nhồi, bà nói rằng hơi đụng vào là đau nhói đến tận tim gan. Bà đến tôi chữa, nhưng cũng vô hiệu, đi tìm thầy thuốc khác nhưng cũng chẳng ăn thua, bà buồn lắm. Vào khoảng tháng ba, dang tiết mùa Xuân, bà đi lễ Phổ Đà, lên đến đỉnh núi thấy một bà lang chữa bệnh, da mặt nhăn nheo, đầu tóc bạc phơ khoảng ngoài sáu mươi tuổi, ngồi bên đường bán thuốc chữa bệnh, ai chữa cũng khỏi ngay, người mua thuốc, kẻ đứng xem, vòng trong vòng ngoài tắc cả đường đi. Bà chị tôi cũng chen vào xin chữa Bà lang nhìn thấy ngón tay, đọc chú Dại Bi, rồi cho ba viên thuốc, dặn: “Về nhà, mua một đồng bạc ốc phóng sinh, ba ngày là khỏi”. Bà chị tôi lễ xong về nhà làm theo lời dặn. Đến ngày thứ ba, bà đang ngồi trên xe tay, bỗng có một người mặc áo trắng lướt qua, quệt ống tay áo vào cái nhọt ở đầu ngón tay, bà thấy hơi đau, thật là kỳ lạ, về nhìn vào đầu ngón tay thì nhọt đã biến đâu mất.

Khoảng vào thượng tuần tháng tư, tôi đến Hồ Nam nhìn ngón tay bà, không một vết sẹo, chứng tỏ cảm ứng của Bồ tát thật là linh nghiệm, thật là một điều không thể tưởng tượng được, cho nên tôi xin ghi lại truyện này”. Như vậy nghĩa là, một khi chúng sinh đả “cảm” thì Bồ tát ắt “ứng”, trừ phi nghiệp chướng của chúng ta quá nặng hoặc lòng thành chưa có mà thôi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.