Phổ Đà Sơn Dị Truyện

28. Giết Bò Được Thấy Bò Hiện Hình Bị Giết, Hồi Tâm Hướng Thiện, Quyết Ý Sửa Lỗi Xưa



Bồ tát hiện hình cũng không phải là lúc nào cũng hiện một cách tùy tiện, có bậc quốc vương đại thần, họ nhìn thấy Bồ tát hiển thánh, họ sẽ bảo hộ Phật pháp, các bậc phú hào trưởng giả, sau khi tin Phật pháp, bèn phát tâm bố thí tiền của để hoằng dương Phật pháp. Hoặc có kẻ đại gian ác, nhìn thấy Phật tượng hoặc thấy hình tướng xấu xa, chúng cũng có thể cải ác hướng thiện, hồi tâm chuyển ý, làm một người dân lương thiện. Hoặc là người xuất gia tu hành được nhìn Thánh hiển, đó là sự cảm ứng đạo giao. Đúng như câu:

Bồ tát thanh lương nguyệt
Thường du tất cánh không
Chúng sinh tâm cấu tịnh
Bồ tát ảnh hiện trung.

(Bồ tát như vầng trăng sáng tỏ
Thường ngao du khắp chốn không trung
Tâm chúng sinh dù sáng dù mờ
Soi vào đấy thấy mình hiện rõ).

Kẻ tầm thường không gặp Phật duyên, hoặc không có thiện căn, phần lớn là không được thấy Phật hiện, chỉ có số ít họa may mới gặp. Song, dù đã được thấy hay chưa được thấy, chỉ trong một sát na nào đó, ít nhất là tâm trong sạch, mà chỉ cần có một niệm tâm trong sạch đó là đã tạo cho bản thân một chút thiện căn rồi, cho nên theo tôi, vẫn nên đi xem một chuyến, chỉ có lợi chứ không có hại. Nếu không tin, tôi xin kể một câu truyện làm ví dụ để chứng minh.

Ở Thượng Hải, có một người mới tin Phật giáo. Bởi vì cuộc đời quá khứ của anh ta chuyên làm việc ác, ngày thường làm nghề giết bò để sống, tuy đã quy y Phật pháp, nhưng thói xấu khó trừ, chứng nào vẫn tật ấy. Một hôm được nghe tên Ấn Quang đại sư, anh ta xin quy y Ấn Quang đại sư ngay. Một hôm anh ta đi lễ ở núi Phổ Đà, nghe nói vào động Phạm Âm có thể thấy được kiếp trước của mình, cho nên anh ta cùng đi với một toán người, những người khác kể lại rằng họ được thấy các vị Bồ tát, riêng anh ta chỉ thấy một con bò vật vã đau đớn trong hang động, anh ta bỗng cảm thấy sờ sợ, trong lòng không yên, thầm nghĩ kể cũng lạ, có lẽ kiếp trước mình là một con bò, đầu thai vào kiếp này sao? Khi về tới chùa, anh ta kể lại cho pháp sư Ấn Quang nghe: “Bạch sư phụ, hôm nay con đến động Phạm Âm thấy được kiếp trước của con, con không biết cớ sao con thấy một con bò rất to ngủ ở trong động, thưa sư phụ, lẽ nào kiếp trước con lại là một con bò hay sao?”. Sau khi nghe xong anh ta kể, ngừng một lúc, pháp sư Ấn Quang nhẹ nhàng nói: “Đó không phải là kiếp trước của con, mà là kiếp sau của con đấy. E rằng sau khi con chết, phải làm một con bò. Con có giết bò bao giờ không? Nếu con đã từng giết bò, thì đó là nhân quả khó tránh dấy!”

Anh ta nghe xong lời giảng giải của Pháp sư, và bảo rằng kiếp sau mình sẽ trở thành con bò, thì trong lòng vô cùng sợ hãi, mồ hôi toát ra đầm đìa. Tự nhiên hai chân quỵ xuống, thỉnh cầu cư phụ cứu giúp. Pháp sư nói: “Dù sao con vẫn có thiện căn, cho nên Bồ tát mới hiện ra cho con thấy. Con hãy nói thật cho ta hay, con đã từng giết chết bao nhiêu sinh mạng, ta có thể đến trước bệ Phật xin ngài rủ lòng từ bi cho con sám hối. Đồng thời con phải mời các thầy Tăng siêu độ cho con ra khỏi oan gia trái chủ, phát nguyện từ nay trở về sau, thực sự sửa đổi lỗi xưa, quyết định không giết hại sinh mệnh, và hàng năm sắm vật phóng sinh để chuộc lại lỗi cũ. Nếu con làm được theo lời ta cải tà quy chánh, thực tâm sám hối, từ nay gắng làm việc thiện, thì mới có thể giữ được sắc thân của con, nếu không, đến Quán Thế Âm Bồ tát cũng không sao cứu nổi”.

Vị cư sĩ làm nghề giết bò đó sợ kiếp sau biến thành con bò bị người ta giết thịt, cho nên anh ta nhất nhất làm theo những lời răn bảo của pháp sư Ấn Quang. Từ đó anh ta không những không làm điều ác, mà còn trở thành một tín đồ Phật tử trung thành. Việc gì đem lại lợi ích cho chúng nhân, anh ta đều hăng hái làm. Qua câu truyện này, chúng ta biết được việc Bồ tát phóng hào quang hiện hóa, đều có ý nghĩa sâu xa cả.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.