Phổ Đà Sơn Dị Truyện

19. Thầy Thư Ký Ra Nghênh Thánh Giá, Thiếu Lễ Nghi Mắc Tội Khi Quân



Sau đó một thời gian, không biết vì lý do gì, vị Hoàng đế này lại đến Nam Hải lễ Phật dâng hương, tất nhiên thầy Thư Ký lại phải đại diện cho Phương trượng ra tiếp giá. Thầy cũng ra tận cửa sơn môn đón tiếp, theo lý thì áo Cà sa tím Hoàng thượng ban cho, khi Hoàng thượng đến thăm chùa thì phải mặc ra nghênh tiếp để tỏ lòng cung kính, nếu không sẽ bị coi là khinh mạng coi thường Hoàng đế, mắc tội rất nặng, nhưng bởi vì thầy Thư Ký không phải là Phương trượng thật, tất nhiên không dám mặc áo Cà sa, do đó bị lộ, suýt mắc tội khi quân.

Hoàng đế đến Chùa Trước, an tọa xong xuôi, thấy vị Hòa thượng này không mặc áo cà sa của ngài ban, nhân đó Hoàng thượng hỏi thẳng tại sao không mặc áo cà sa ra đón tiếp, lúc này thầy Thư Ký không thể không tâu thật với Hoàng đế: “Muôn tâu Thánh thựng, nhân chủ ban tội, tôi không phải là Hòa thượng Phương trượng của bản tự, áo cà sa của bệ hạ ban cho Hòa thượng Phương trượng, tôi không phải là Phương trượng nên không dám mặc”. Vua nghe thấy nói vậy, lấy làm lạ, bèn hỏi: “Thầy không phải là Phương trượng, vậy thầy là ai? Phương trượng của thầy là ai mà không ra gặp ta?” Thầy Thư Ký thưa: “Xin bệ hạ chớ quở trách, Phương trượng của bản tự là người tu hành đã cao tuổi, suốt đời tu theo khổ hạnh, chỉ dẫn dắt chúng sinh tu hành đạo Phật, chưa hề xuống núi tiếp xúc với chốn quan trường bao giờ. Hơn nữa, ngài nói tiếng địa phương, e Thánh thượng nghe không rõ, mà mang tội với Thánh thượng, do đó ngài cử tôi đại diện ra đón Thánh giá, mong cầu Hoàng thượng xá tội”. Hoàng thượng hỏi: “Thầy không phải là Phương trượng thì là ai?” “Muôn tâu bệ hạ, tôi chỉ là Thư ký của khách đường bản tự”. Hoàng thượng không những không quở trách, mà còn vui vẻ nói rằng: “Thầy là một vị Thư Ký, lại có học thức rộng như vậy, lế tiết chu đáo, không phải là Phương trượng, không mặc áo của ta ban, lại chuyển cho Phương trượng, không ỷ thế vượt quyền. Thầy không những là một nhà sư ngoại giao có tài dối đáp, lại là một Hòa thượng tốt trung hậu chính đạo, ta quyền nghi luật lệ, ban riêng cho thầy một cái áo cà sa tím khác, để lần sau ta đến chùa, thầy sẽ mặc áo cà sa đó ra tiếp ta”.

Ở các tùng lâm khác, khi thỉnh chức sự đầu tiên là thỉnh Thư ký, rồi sau mới thăng lên chức Đường chủ, chức vị của Thư ký cũng giống như chức Chuẩn úy trong quân đội, đó là cấp tối thiểu để lên cấp cao hơn. Trước tiên là phải làm chức Thư ký đã, rồi sau mới lên dần. Nhưng riêng ở núi Phổ Đà thì có khác, thỉnh chức sự là thỉnh Đường chủ trước, rồi từ Đường chủ mới thăng lên Thư ký, và cả sơn môn chỉ có một Thư ký, không bao giờ có hai Thư ký. Nhưng ở các tùng lâm khác thì có đến hàng chục, hàng trăm Thư ký.

Thầy Thư Ký Chùa Trước là phải được Hoàng đế phong cấp cho, đó là câu chuyện tôi trình bày trên đây. Thầy Thư ký hai lần yết Thánh giá, lại được ban riêng áo cà sa tím, vượt ra ngoài quy định của triều đình. Câu truyện này tôi được các thầy Tri khách đồng liêu kể lại khi tôi còn làm Tri khách ở Chùa Trước là như vậy, cho nên, nhà nào có lệ riêng của nhà ấy, mỗi cái đều có nguyên nhân của nó!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.