Phổ Đà Sơn Dị Truyện

12. Hải Triều Âm Gầm Vang Như Sấm Dậy; Sóng Cũng Thành Tâm Lễ Quán Âm



Hồi trước khi tôi mới đến núi Phổ Đà, nghỉ ở nhà khách của Chùa Sau, đêm đó, vào lúc yên tĩnh, tôi nghe thấy tiếng sóng của nước triều lên ở “Bãi Cát Ngàn Bước”, âm thanh vang động như sấm rền, rầm rập như doàn kỵ mã lướt qua, âm thanh còn lớn hơn ngàn vạn lần so với âm thanh trong Thu Thanh Phú của Âu Dương Tu. Lúc đầu tôi tưởng đó là tiếng tàu tốc hành chạy với tốc lực tối đa, sau nghĩ lại, thật không đúng, bởi vì ở đây là giữa biển cả, làm gì có tàu hỏa? Quả thực là suốt đếm đó không ngủ được, sáng hôm sau dậy hỏi những người già trong núi mới biết đó là “Tiếng Thủy Triều”. Cái âm thanh vang động hùng vĩ đó của thủy triều, phải nói đây là lần đầu tiên được nghe trong đời tôi. Trong bài kệ ở Phẩm Phổ Môn, kinh Pháp Hoa có câu:

Phạm Âm Hải Triều Âm
Thắng bỉ thế gian âm

(Âm Hải Triều Phạm âm
Hơn hẳn âm thế gian).

Đến hôm nay tôi mới chứng nghiệm thấy câu nói đó không sai chút nào.

Tương truyền rằng tiếng Hải Triều ấy sở dĩ vang động khác thường như vậy, cũng có một câu chuyện kể lai lịch của nó, rằng Xà vương thua cuộc, phải cho Bồ tát mượn núi vô điều kiện để làm pháp tràng, nhưng ông ta hỏi lại rằng bao giờ trả núi lại cho nguyên chủ của nó, Bồ tát có nói với Xà vương rằng: “Khi nào núi này không nghe tiếng mõ của đệ tử ta nữa, khi nào không có tiếng Hải Triều ở Bãi Cát Ngàn Bước nữa, thì ta trả lại núi cho ông”. Núi Phổ Đà đến nay đã phát triển đươc ba tùng lâm lớn, hơn tám mươi ngôi chùa am điện, hơn 160 nóc nhà tranh, cho nên tiếng mõ tụng kinh hàng ngày không bao giờ dứt. Có thể ở đây có nhiều nguyên nhân nào đấy, con cháu Xà vương sống lại, phá rối chùa chiền, nhưng tiếng Hải Triều thì mãi mãi không bao giờ dứt được. Sóng Hải Triều cũng kỳ lạ, dù hướng gió có đổi thay, nhưng sóng vẫn từng đợt từng đợt dâng lên hạ xuống trước bãi Ngàn Bước. Có người nói đó là “Hải Triều lễ Phật”. Ôi, nước thủy triều kia là vật vô tri mà cũng biết lễ đức Quán Âm Bồ tát. Nếu gặp ngày có gió mạnh, sóng ở bãi cát dâng vút lên tận tầng mây, âm vang như sấm động, ù tai chóng mặt, từng đợt sóng đổ xuống như thác núi, rồi trải ra như tấm lụa, cảnh tượng biến hóa muôn hình vạn trạng, vào những ngày có gió mạnh dâng sóng, tôi một mình chạy ra bờ biển đứng trên một mô đá ngắm nhìn cái kỳ quan của biển cả mà người phàm tục ít ai được thấy đó, trong lòng bỗng thấy xao động lạ thường, như đang được sống một cảnh giới ngoài cõi tục, không ngọn bút nào có thể tả được muôn một.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.