Phổ Đà Sơn Dị Truyện

11. Xà Vương Mượn Núi, Bồ Tát Hiển Thần Thông



Truyện là như thế này: truyền rằng ở núi Phổ Đà có một vị Xà vương cùng với con cháu chiếm cứ cả ngọn núi này, và tuyên bố rằng: “Núi này của ta mở, cây này do ta trồng”, quả thực không có ai dám xâm phạm đến địa bàn của Xà vương. Có một lần Quán Thế Âm Bồ tát biến hóa thành một sư thầy già, đến hỏi mượn núi của Xà vương làm đạo tràng để quảng độ chúng sinh mê muội ở thế giới Ta Bà này. Để tỏ ra mình là người có chủ quyền của ngọn núi này, nên trả lời không cho mượn. Xà vương nói: “Đây là căn cứ địa, cơ nghiệp muôn đời của con cháu ta, sao có thể cho sư tăng các ngươi mượn làm đạo tràng để quảng độ chúng sinh được?” Bồ tát thấy Xà vương lập luận vô lý, bèn nói một cách không khách khí rằng: “Ông có tài năng bản lãnh gì mà dám từ chối không cho ta mượn?” Xà vương thấy hỏi đến bản lãnh của mình, thì liền nói ngay: “Ta có thể hiện được nguyên hình, quấn quanh ngọn núi này ba vòng”. Bồ tát cười và tỏ ra không tin, nói rằng: “Nếu ông có thể quấn được ba vòng quả núi này thì ta không mượn núi nữa. Nếu ông không có bản lãnh đó, không quấn nổi ba vòng thì sẽ làm sao nào?” Xà vương nói với giọng tự tin: “Đó là việc ta thường làm, có gì mà khó? Nếu ta không quấn nổi ba vòng thì ta sẽ đồng ý cho ông mượn núi để làm đạo tràng!” Bồ tát nói: “Đã nói như vậy, mong ông chớ nuốt lời!” Xà vương ưỡn ngực tuyên bố: “Đại trượng phu một lời đã nói, bốn ngựa không thể đuổi kịp!” Nói dứt lời Xà vương chỉ rùng mình một cái, lập tức biến thành một con trăn to rất dài, từ từ rãn mình quấn núi. Bồ tát lúc này cũng vận dụng diệu pháp thần thông, biến quả núi phình to dần ra, Xà vương càng cuốn đến đâu, thì Bồ tát cũng làm cho núi to ra đến đó, rốt cuộc là Xà vương không sao quấn trọn một vòng, lúc nào đầu và đuôi cũng cách nhau một đoạn. Bồ tát thấy Xà vương có vẻ bất lực rồi, bèn cười và nói rằng: “Ông không quấn được ba vòng, bây giờ nói sao đây? Chắc phải cho ta mượn núi rồi chứ?” Xà vương thấy không làm thế nào được, đành phải nói: “Ta hôm nay gặp vận không may thế nào ấy, mọi lần ta làm việc này chẳng khó gì, không hiểu tại sao hôm nay lại như thế này! Thôi được, ta có thể cho ông mượn núi, nhưng ông cũng phải hiện chút thần thông cho ta xem sao chứ, có vậy ta mới chịu thua!” Bồ tát nói: “Việc ấy có khó gì, ta chỉ cần chỉ tay một cái, trên tảng đá ở dưới đất này sẽ mọc lên những cây Trúc Tía”. Nói xong, ngài chỉ tay một cái, bỗng trên tảng đá hiện ra vô số Trúc Tía, nghe nói đó là tảng đá Trúc Tía. Sau này những người đi lễ, mỗi khi đến đây đều nhặt vài viên đá Trúc Tía mang về để làm kỷ niệm. Đó là lai lịch và điển tích về Rừng Trúc Tía ở núi Phổ Đà.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.