Kinh Pháp Cú (Bắc Truyền)

Phẩm 37: Sinh Tử



703.

Mạng như trái chín muồi

Thường sợ bị rụng rơi

Có sinh ắt có khổ

Ai thoát chết trong đời.

704.

Từ khi vui ân ái

Hành dâm mà nhập thai

Ngày đêm luôn trôi mãi

Thân mạng há lâu dài?

705.

Thân này như vật chết

Tánh linh lại vô hình

Giả sử chết rồi sinh

Tội phước không hề mất.

706.

Đâu chỉ sống một đời

Bởi ái, si kéo mãi

Chuốc vui khổ dằng dai

Thân chết, thức còn hoài.

707.

Thân bốn đại là sắc

Bốn ấm thức là danh

Vọng tình mười tám giới

Nối mười hai duyên sanh.

708.

Thức đi qua chín cõi

Dòng sinh tử mãi trôi

Kẻ ngu tối trong đời

Không thiên nhãn để thấy.

709.

Đui mù do ba độc

Không mắt tuệ nên lầm

Rằng chết sống cũng đồng

Hoặc bảo chết là hết.

710.

Thần thức tạo tam giới

Thiện bất thiện, năm đường

Ấm hành lặng lẽ tới

Đi chẳng khác tiếng vang.

711.

Thác sinh trong ba cõi

Do nhân đời trước gây

Hạt nào lên cây nấy

Quả báo tự nhiên thôi.

712.

Thức dựa căn đặt tên

Như lửa, tùy vật đốt

Ở đuốc, gọi lửa đuốc

Cỏ, phân, củi,… lửa than.

713.

Tâm khởi, pháp liền khởi

Tâm lặng, pháp lặng yên

Sinh diệt bủa khắp miền

Đổi thay không tự biết.

714.

Thần thức ruổi năm đường

Bất kể vực, hang sâu

Xả rồi thọ thân sau

Như xe lăn mặt đất.

715.

Như  trngườiú trong nhà

Bỏ nhà cũ đi ra

Thức mượn thân làm nhà

Thân hoại, vẫn còn thức.

716.

Thần thức trú hình hài

Như chim nằm trong tổ

Nó bay khi vỡ ổ

Thân hoại, thức đầu thai.

717.

Kẻ ngu si lầm tưởng

Đắm ngã, lạc, tịnh, thường

Ghét, ưa không chính đáng

Phật bảo thật đáng thương!

718.

Vô minh sinh danh sắc

Ba độc, năm đường dài

Các biển có mười hai

Ai vượt tất an lạc.

719.

Hơi thở, hơi ấm, thức

Một khi đã rã mòn

Biết thân sắp chẳng còn

Phải qua kiếp sống khác.

720.

Thân xác vùi xuống đất

Như cỏ rác vô tri

Phải biết chẳng còn gì

Kẻ ngu mới tham chấp.

Trang trước Mục Lục Trang sau

Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.